Hiền Thục làm mẹ đơn thân được 18 năm. Giữa tháng 10, con gái chị đậu vào một trường đại học ở TP. Nữ ca sĩ kể về quá trình nuôi dạy con, chị cảm thấy thế nào khi con gái đầu vào đại học?
– Năm 18 tuổi, cuộc đời Garbo bước sang một trang mới. Vào mỗi dịp đặc biệt, con tôi sẽ cảm động vì con là tài sản quý giá nhất trong cuộc đời tôi. Khi được chọn trường, cháu đăng ký theo học chuyên ngành và vui mừng thốt lên: “Từ hôm nay, con có thể quyết định mọi việc trong cuộc đời.” Lúc đó, tôi động viên cháu, nhưng cũng không quên nhắc cháu phải làm sao nhưng điều đó. Nó phải được thực hiện trong sự cho phép của mẹ cô ấy. Tôi không ép Gia Bảo phải học giỏi nhưng cũng không được lười biếng. Tôi bảo các con tôi phải thay đổi cuộc đời vì không ai có trách nhiệm đối tốt với tôi. Con gái tôi không nhất thiết phải là người xuất chúng, có thể là ông, bà nhưng phải nhân hậu, nhân ái.
Ca sĩ Hiền Thục và con gái Gia Bảo, 18 tuổi: Ảnh do nhân vật cung cấp. — Những bà mẹ đơn thân đã trải qua những khó khăn gì trong 18 năm?
– Tôi cảm ơn con gái đã chọn tôi làm mẹ, nơi mang đến cho tôi niềm hạnh phúc vô bờ bến. Đã quyết định có con rồi thì sao phải than trách phận làm cha mẹ? Chỉ cần bạn ở bên con thì mọi giông tố bên ngoài đều có thể chống lại được.
Tôi nghĩ làm mẹ đơn thân không khó, cũng không tốn kém, cảm thấy đau đầu vì con bạn phải trải qua những thay đổi tâm lý ở mọi giai đoạn. Khi Gia Bảo còn nhỏ, mẹ con tôi như hai người bạn, chuyện gì cũng kể. Nhưng khi cô ấy 15 và 16 tuổi, cô ấy đột nhiên ngừng nói chuyện với tôi. Khi tôi hỏi, con gái tôi sẽ trả lời, nhưng tôi chỉ nghe thấy một số giọng nói. Lúc đó, tôi cảm thấy bất lực, vừa giận vừa hận cô ấy. Từ phòng khách vào phòng ngủ phải đi ngang qua phòng Gia Bảo mà tôi không thèm hỏi con. Đêm nào tôi cũng nằm khóc vì nghĩ con gái đã đóng hết cửa để giao du với mình. Cứ như vậy một năm sau mới có thể đoàn tụ như xưa.
Khi cô ấy bước vào tuổi dậy thì, tôi đã cố gắng hết sức để tham gia cùng cô ấy. Tôi nhắn tin cho anh ấy và viết một tin nhắn. Từ từ, Garbo cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm của tôi. Tôi cho rằng khi cha mẹ có con cái mạnh mẽ thì phải học cách nhẫn nhịn thay vì mắng mỏ sẽ đẩy con ra xa hơn và không bao giờ được chuộc lỗi. Cũng may Gia Bảo có chuyện nên chúng tôi mới trải qua khoảng thời gian khó khăn này.

– Chúng ta cảm thấy thế nào khi nghe người lạ kể về Gia Bảo?
– Trong mắt tôi, Garbo ngốc nghếch và không thông minh như người ta. Nhưng bạn bè và nhận xét của tôi thì khác. Họ nói rằng Garbo sẽ chỉ la hét khi ở cạnh mẹ, còn khi ở cạnh người lạ thì cậu rất chững chạc. Điều này được thể hiện qua việc cô ấy đến thăm tôi vào dịp Giáng sinh một mình từ nhà cô ấy ở Hoa Kỳ vài năm trước. Khi đó, cô ấy biết cách tạo lòng tin để người khác mượn thẻ thanh toán nạp tiền rồi gọi điện cho tôi ở sân bay. Tôi rất ngạc nhiên vì sự thích nghi của nó với môi trường mới. Ảnh: Cung cấp nhân vật .
– Bạn dạy con điều gì?
– Tôi linh hoạt giữa sự khắc nghiệt của cha và sự dịu dàng của mẹ. Tôi cảm thấy rất tự hào vì tôi chưa bao giờ dùng đòn roi để dạy Garbo. Khi con không nghe lời, tôi sẽ nghiêm khắc nói: “Ở khu 2, con lên khu 3. Mẹ thương con, nhưng giờ con không muốn nói chuyện với con.” Tôi phải nghiêm khắc để Gia Thế. Bảo sợ và trở thành phế nhân.
Tôi cũng chăm sóc các con rất tốt. Từ nhỏ đến lớn, tôi đưa con đi học rồi về nhà. Một lần, bạn của Garbo đến đón cô tại nhà. Tôi ở nhà bồn chồn, thấp thỏm, lo con đi xe máy gặp nguy hiểm. Tôi cũng biết rằng đôi khi việc bảo vệ bản thân quá mức khiến anh ấy dựa dẫm vào mẹ. Nhưng tôi không còn cách nào khác, vì tôi chỉ có một đứa con.
– Bạn sẽ đưa ra lời khuyên gì cho Jia Baoai?
– Khi bạn có bạn trai, tôi sẽ truyền lại cho Gia Bảo dựa trên kinh nghiệm của bản thân. Tôi thường tâm sự với con về tình yêu, hôn nhân để cháu có được cuộc sống tình cảm trọn vẹn hơn mẹ ạ. Tôi dạy giới tính cho Gia Bảo để con tôi biết cách tự bảo vệ mình. Ngày xưa bố mẹ cấm tôi làm gì. Vì quá giỏi nên tôi đi ngay sau khi ra tù, và tôi mang thai khi mới 20 tuổi. Nếu cô ấy có bạn trai kể cả đi du học hay lấy chồng thì tôi cũng phải chấp nhận, vì đây là sự phát triển tự nhiên của đời người.
– Bạn nghĩ gì về việc “nghèo để nuôi con trai, giàu có để nuôi con gái”?
– Tôi nghĩ “giàu” là đủ để đáp ứng nhu cầu của trẻ emThử nghiệm và dạy trẻ quý trọng tiền bạc. Tôi thường nói với Garbo rằng mẹ cô ấy cũng đổ mồ hôi và rơi nước mắt, và cô ấy chỉ may mắn hơn những người khác, vì lúc đó người khác kiếm được một xu còn mẹ cô ấy chỉ có ba bốn xu. Sau khi con cái đủ đầy, phải biết chia sẻ, biết nhìn người khó giúp đỡ, từ đó sống tích cực, vui vẻ.
Sean Tucker: “Tôi cảm ơn mẹ tôi về cuốn nhật ký.” Video: Tan Qiao-Jiabao .
Tan Qiao